P

Tiếng cười không bao giờ vô nghĩaChúng ta đang sống t

Di sản của Ai Cập cổ điển không chỉ giới hạn trong phạm vi lãnh thổ mà còn lan rộng ra nhiều nề


“Bài hát Yêu Tinh” không giới hạn trong một thể loại âm nhạc cụ thể. Tác phẩm là sự kết hợp tài tình giữa nhạc cụ dân tộc (tiếng sáo trúc, đàn tranh) với nhạc cụ điện tử (synthesizer, trống điện). Nhờ đó, bài hát tạo được một không gian âm thanh giao thoa giữa cổ kính và hiện đại. Khi tiếng sáo vang lên ở đoạn giữa, người nghe như đang lạc vào một khu rừng thần thoại. Nhưng liền sau đó, nhịp beat điện tử lại kéo họ trở về thực tại – một sự đan xen khiến cảm xúc bị cuốn hút không dứt.5. Hệ thống chữ viết và văn họcNgười Ai Cập cổ đại đã phát minh ra hệ thống chữ tượng hình (hieroglyph) – một